Những giáo viên tiếng
Anh bản xứ thường sẽ gặp lúng túng khi dạy học ở nước ngoài vì những khác biệt
về văn hóa và cách sống. Vậy đâu là bí quyết để giúp học có những cư xử đúng đắn,
chuẩn mực trong lớp học tiếng Anh ? Hãy tham khảo những bí quyết sau.
1. Ăn mặc phù hợp trong lớp học tiếng Anh
Quần jeans, giày
sneakers và đầu tóc như vừa mới ngủ dậy chỉ phù hơp trong lớp học tiếng Anh tại
Mỹ. Ở một số nơi khác trên thế giới, ngoại hình chỉn chu được đánh giá còn cao
hơn năng lực của bạn. Ở Hàn Quốc, quần áo tối màu tượng trưng cho người có quyền.
Nên tránh mặc màu đỏ bằng mọi giá. Ở Morocco, giáo viên nữ không mặc quần dài, áo
choàng không tay hay váy ngắn.
2. Cư xử phù hợp
Khi Judith Johnson hỏi
250 học sinh tại Viện Ngoại ngữ Tứ Xuyên, Trung Quốc điều mà chúng thích hay không
thích ở những giáo viên bản xứ, chúng thường phàn nàn về những hành vi không
chuẩn mực của giáo viên nước ngoài - những người thường tự hạ thấp quyền hạn của
bản thân bằng lối cư xử không đúng đắn. Ở Mỹ, giáo viên có thể gọi học trò bằng
tên, ngồi trên bàn của chúng, hớp những ngụm cà phê,…Nhưng những hành vi này lại
không được chào đón trong lớp học tiếng Anh ở nước ngoài.
3. Đừng lo lắng nếu lúc đầu học sinh trong lớp học tiếng Anh thờ ơ với bạn
Người Mỹ quen với những
lớp học tương tác nơi mà giáo viên và học sinh trao đổi rất nhiều. Ở những nơi
khác, như Việt Nam, học sinh được dạy phải im lặng và biết lắng nghe rồi ghi nhớ.
Thật khó chịu khi trước một rừng những khuôn mặt vô hồn nhưng biết trước điều đó
có thể giúp bạn đỡ bất ngờ. Giới thiệu những ý tưởng mới, như thảo luận và đóng
vai một cách thường xuyên. Bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy những sự biến đổi nơi học
sinh của bạn.
4. Lựa chọn chủ đề cẩn thận
Mỗi quốc gia trên thế giới
đều có những chủ đề cấm kỵ mà bạn không nên đem ra thảo luận trong lớp học. Nếu
không, đáp lại bạn sẽ là sự im lặng lạnh người hoặc tệ hơn là sự giận dữ. Vẫn còn
nhiều quốc gia nơi những người dân ngại nói lên tiếng nói của mình vì sợ bị trả
thù. Nếu bạn tiến hành những cuộc tranh luận trong lớp học, nhớ rằng có sự khác
biệt trong cách tranh luận theo phong cách phương Tây mà xã hội Châu Á ít khi
chấp nhận. Ví dụ như ở Nhật, người ta sẽ cảm thấy khó chịu khi một cá nhân kêu
gọi mọi người tán đồng ý kiến của anh ta.
Một số chủ đề nhất định
là cấm kị vì những lý do văn hóa: hầu hết người Mỹ không muốn bàn về lương hay
niềm tin tôn giáo của họ; người Nhật thì không thích nói lên cảm xúc bên trong
của họ; người Pháp lại cho rằng những câu hỏi về cuộc sống gia đình là thô lỗ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét