Ở một cực khác, chúng ta đang chứng kiến một thời đại mà biên giới quốc
gia, khoảng cách địa lý dường như trở nên mờ nhạt, một chuyên gia của
một công ty Mỹ có thể trả lời cho khách hàng tại Anh từ Ấn Độ; cách thức
liên hệ trao đổi giữa hai đồng nghiệp trong một viện nghiên cứu ngồi
bên cạnh nhau cũng không khác gì nhiều so với khi họ cách nhau nữa vòng
trái đất.
Cả hai hiện tượng trên phải chăng là hai mặt của vấn đề “toàn cầu” và
“bộ lạc” trong phát biểu của Piet Hein : “Chúng ta là công dân toàn cầu
với tâm hồn bộ lạc”. Bộ lạc ở đây cũng có thể hiểu là quốc gia, là chủ
nghĩa dân tộc hay rộng hơn là các thứ chủ nghĩa liên quan đến chính trị,
tôn giáo và văn hoá, v.v…
Rõ ràng dù muốn hay không, dù mức độ
hội nhập quốc tế thế nào, chúng ta cũng không thể và không nên cắt bỏ
phần “bộ lạc” trong mỗi chúng ta. Và cũng không nên nhân danh “bộ lạc”,
nhân danh cái riêng của mình để áp đặt, dùng bạo lực buộc những người
khác, những nhóm khác phải theo các giá trị của riêng mình.
Không thể và không nên cắt bỏ “tâm hồn bộ lạc”
Không
thể vì “tâm hồn bộ lạc” là những thể hiện “căn tính” (identité) riêng
của mỗi con người hay mỗi nhóm người. Mỗi cá nhân chúng ta có một lai
lịch văn hoá và tập tính trong cách nghĩ và hành động gắn liền với hoàn
cảnh chính trị, xã hội văn hoá, tôn giáo và giáo dục cụ thể trong đó cá
nhân lớn lên, nhân cách được hình thành, nên không dễ gì có thể “mật
gốc” cho dẫu có hội nhập thế giới thế nào. Đây là điều hiển nhiên và cần
thiết.
Nguồn: English Corner
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét